Kim Taehyung trấn tĩnh bản thân trở về với bộ dáng Kim tổng không chuyện gì là không thể làm được kia, sau đó hít một hơi thật sâu rồi mới đi lấy nước. Gã cẩn thận mở cửa bước vào, lộ ra vẻ tươi cười đi đến.
Jeon Jungkook nãy giờ vẫn ngồi nằm ở trên giường bệnh ngẩn ngơ, thấy Kim Taehyung cũng chẳng thèm động đậy. Gã nhìn cậu nở nụ cười lấy lòng.
Tổng tài Kim TaehyungUống miếng nước rồi ăn cháo
Jeon Jungkook im lặng không trả lời, gã cũng không bận tâm, chủ động đút nước cho cậu, sau đó liền bưng tô cháo nóng hổi thổi thổi đưa tới bên miệng cậu, nhẹ nhàng yêu cầu.
Tổng tài Kim TaehyungHá miệng ra nào!
Jeon Jungkook chẳng buồn chống cự nữa, mở miệng ra để cho gã đút, động tác vô cùng thuần thục. Cậu nhìn gã cúi đầu thổi cháo lại nhớ tới những tháng ngày khó khăn khi hai người sống chung khi xưa, hồi đó phải ở trong một căn phòng thuê giá rẻ nên điều kiện sinh hoạt đầy bất cập khó khăn.
Một tiểu xấu xí từ bé đến lớn bị mọi người hắt hủi, gia đình ghẻ lạnh, sức khỏe so với thiếu niên đồng trang lứa đều yếu hơn, vì vậy ở khoảng thời gian đó Jeon Jungkook rất hay đổ bệnh, nhất là vào những lúc chuyển mùa. Lúc ấy cũng giống như bây giờ, Kim Taehyung sẽ nấu món cháo thịt bằm đút cậu ăn đến no nê rồi pha cho cậu một ly chanh mật ong ấm áp.
Kim Taehyung đem muỗng cháo đã được thổi nguội đưa đến bên miệng vợ nhỏ, thấy cậu vẫn chưa chịu mở miệng để gã đút, ánh mắt dịu dàng nhìn cậu nở nụ cười hỏi han.
Tổng tài Kim TaehyungSao vậy? Cháo ăn không ngon ư?
Jeon Jungkook vội vàng lắc đầu, Kim Taehyung nhìn hành động đáng yêu của cậu lập tức cười ha hả. Cậu ngẩn ngơ nhìn gã cười khúc khích, cảm thấy gã cười lên rất đẹp, rất dễ nhìn.
Jeon Jungkook được đút cháo ăn đến no căng cả bụng, lúc này mới thấy trong người khỏe hơn được một chút, thân thể rệu rã do không cử động nhiều ngày dần hồi phục trở lại.
Đút vợ nhỏ ăn no xong, Kim Taehyung cầm khăn giấy lau đi vết cháo còn sót lại bên miệng cho cậu, sau đó nghiêm túc nói.
Tổng tài Kim TaehyungEm đừng lo, lão khốn nạn Do Sung Rok chắc chắn sẽ ở tù mọt gông
Tổng tài Kim TaehyungAnh đã sắp xếp cho người ở đó theo dõi nhất cử nhất động của lão, lần này nhất định sẽ không còn đường trốn thoát
Jeon Jungkook gật đầu, không quên kèm theo câu “Cảm ơn”.
Nghe câu cảm ơn đầy khách khí của đối phương khiến Kim Taehyung nghẹn họng, đành thở dài, ảo não nhận lỗi.
Tổng tài Kim TaehyungThực xin lỗi, đều tại anh mà em bị cuốn vào nguy hiểm...
Bà xã Jeon JungkookKhông phải lỗi của anh…
Jeon Jungkook lập tức phản bác, buồn rầu suy nghĩ từ khi nào chuyện của gã lại không liên quan đến cậu.
Bà xã Jeon JungkookĐều tại em bất cẩn để lộ ra sơ hở, thế nên gã ta mới có cơ hội ra tay
Tổng tài Kim TaehyungĐừng nói nữa, tất cả là tại anh…
Kim Taehyung muốn giải thích với đối phương, là gã ngu ngốc không sắp xếp chu toàn, là gã khiến cậu bị thương, là gã khiến cậu phải buồn lòng. Nghe từng lời cậu nói đầy lạnh lùng xa cách như hai người xa lạ làm trái tim gã đột nhiên phát đau, thật sự hận tại sao người bị bắt cóc không phải là gã.
Jeon Jungkook dựa lưng vào cạnh giường, ngữ khí có chút cô đơn.
Bà xã Jeon JungkookKhông phải là lỗi tại anh
Bà xã Jeon JungkookDù biết anh đang ở với anh ấy, em còn làm phiền gọi điện cho anh, làm anh phải cất công tới cứu một người vô năng như em
Bà xã Jeon JungkookLà em làm lỡ khoảng thời gian vui vẻ của hai người
Bà xã Jeon JungkookAnh cũng không cần cảm thấy áy náy, đều tại em yếu đuối không có cách nào phản kháng làm lão ta dễ bắt cóc em hơn
Bà xã Jeon JungkookLà tại em, tất cả đều tại em…
Bà xã Jeon JungkookVì vậy, anh cũng đừng cảm thấy gánh nặng, đó đều là em tự nguyện
Bà xã Jeon JungkookAnh cứ xem những năm tháng chúng ta sống cùng nhau quên đi, đều là em si tâm vọng tưởng, là em không tự lượng sức mình, ngu ngốc tưởng mình là số một trong lòng anh, lại chẳng ngờ không phải số một, chỉ là một thế thân…
Jeon Jungkook nhẹ nhàng nói ra từng lời từng chữ cố giấu trong lòng suốt mấy tháng nay, trở thành một thế thân, nói không nhục nhã là nói dối nhưng đã đến bước đường cùng này rồi, thôi thì cứ nói cho rõ ràng, rồi sau đó chia tay trong êm đẹp. Cậu sẽ xem những năm tháng hai người ở bên nhau là kỷ niệm đẹp đẽ nhất chôn giấu trong lòng.
Kim Taehyung không hiểu Jeon Jungkook đang nói gì, càng không hiểu vì sao cậu có thể áp từ ‘thế thân’ vào bản thân.
Tổng tài Kim TaehyungAnh không hiểu tại sao em lại có những suy nghĩ như vậy
Tổng tài Kim TaehyungNhưng Jungkook à, em phải là người hiểu anh hơn ai hết!
Tổng tài Kim TaehyungEm hãy nhớ lại xem những năm tháng đó chúng ta như thế nào dựa dẫm vào nhau mà sống, từ hai bàn tay trắng thành cơ ngơi như ngày hôm nay…
Tổng tài Kim TaehyungNếu anh không vì em thì anh đã chẳng thành công như bây giờ
Tổng tài Kim TaehyungNếu hồi đó anh không yêu em, có lẽ lúc này anh vẫn là Kim thiếu chỉ biết ăn bám tiền của cha mẹ…
Tổng tài Kim TaehyungEm hiểu không? Em chính là người quan trọng với anh nhất!
Jeon Jungkook là một người tự ti, bởi cậu luôn cho rằng bản thân không đủ xứng đôi với gã. Kim Taehyung tưởng thời gian qua đã đủ minh chứng tình yêu của gã dành cho cậu, thế nhưng lại chẳng có ích gì. Gã không hiểu bản thân đã sai chỗ nào, có lẽ vì công việc quá bận rộn khiến thời gian dành cho nhau ngày một ít đi, thế nên cậu mới có suy nghĩ tiêu cực như vậy.